Câu lạc bộ Nhà báo nữ tuổi 15

The player will show in this paragraph
Hơn 35 năm sau khi tốt nghiệp Đại học, trong dịp về dự Kỷ niệm 60 năm Ngày thành lập Trường Đại học Tổng hợp Huế, giữa hàng ngàn cựu sinh viên, tôi vẫn nhận ra chị với tà áo dài của Huế nhưng mang màu hoa anh đào nhẹ nhàng và duyên dáng, mà trước đó, cũng tại lần kỷ niệm 55 năm của Trường (năm 2012), chị đã có bài phát biểu đại diện cựu sinh viên khiến Thầy Cô và những người bạn cùng thời đều xúc động và không cầm được nước mắt.  

Mía ướp

Tháng ba, những cơn mưa thì chưa dứt mà nắng thì vẫn chưa lên. Trời đất cứ oi oi, nồng nồng. Tối sâm sẩm, cơm nước xong xuôi rồi. Có món cá mòi rán đầu mùa chấm nước mắm chanh ớt tỏi hạt tiêu và rau muống xơ mới cùng cà ghém muối xổi. Ngon quá chừng là ngon. Nhưng mồm miệng vẫn cứ tanh tao khó chịu thế nào.

Đương khi ấy, mẹ già lúi húi lấy ra từ bọc chăn ấm đầu giường một chiếc bọc khăn bông xù xụ. Rồi từ tốn gỡ dần ra trước mặt đám cháu nhỏ hau háu một chiếc cặp lồng nhôm sáng choang. Đã nghe dậy ngát một mùi thơm như lạ như quen. Hoa nhài hay hoa bưởi chi đó. Không rõ nữa. Chỉ mang máng đó là một mùi hương rất xưa, xưa như mái ngói của căn nhà trên phố cổ ven bờ sông Hồng.

Thong thả gỡ chiếc nắp cặp lồng, bà mẹ dứ dứ đám cháu nhỏ, xóc lên một cái, nghe lộc cộc bên trong. Thế mới càng hấp dẫn chứ. Đám cháu không đừng được, cùng a lại xúm xít.

A, mía! đúng mía rồi. Nhưng sao mà nóng hôi hổi và thơm phưng phức thế?

ấy mía hấp của bà đấy. Lâu lắm bà không làm rồi. Hôm nay gặp hàng mía tím đầu mùa đi qua. Bà nhớ ra mới gọi vào đấy.

 


Phải rồi, ngồi nhâm nhi chén trà mạn đặc sánh, cùng nhấm nhấp anh nhớ lại một thời xa. Khi ấy bà ngoại của anh còn sống. Mỗi lần đến nhà bà chơi, anh thường được bà để dành cho chút quà bánh chi đó. Mùa hoa xoan này thường có món mía hấp. Nhưng bà ngoại anh không hấp mái chỉ đơn thuần như những nhà hàng trên phố. Bà cho nướng tấm mía để cả vỏ trên bếp than hồng. Bọt mía nổi xèo xèo, mùi thơm dậy ngát nhà. Sau đó, bà dóc vỏ mía sạch sẽ rồi chẻ từng khẩu nhỏ. Sau đó, cho mía chẻ vào một tấm khăn mặt bông lớn, rắc vào mấy cánh hoa bưởi cuối mùa hay hoa nhài đầu vụ. Đem hấp trên nồi cơm vừa cạn nước

Khi cơm chín, lấy bọc mía ra, bỏ khăn bông ướt, cho mía vào cặp lồng nhôm đậy nắp và đem ủ lại trong khăn bông và chăn ấm.

Còn nếu như trời đã trở gió nồm, nóng rấm nóng rứt. Thì mía ấy không cần đem hấp nóng, chỉ chẻ nhỏ mà ướp hoa bưởi hoa nhài, rồi đem để vào chiếc âu kín nắp đặt vào tủ lạnh trong vài ba tiếng, cơm xong tráng miệng. Mát và thơm khôn tả.

 


Chao ôi, một món quà đơn sơ bé bỏng, nhưng sao mà nó tinh tế, kỳ công. Những món quà Hà Nội, chúng chất chứa trong đó không chỉ là tấm lòng trân trọng của con  người đối với  những phẩm vật thiêng liêng của trời và đất. Mà còn đọng lắng trong ấy bao tình cảm  ấm áp, thân thương...

                                                                   Vũ Tuyết Nhung